Thật vậy, Xã hội nếu thiếu phụ nữ
cũng giống như rừng cây không hoa, không lá, sẽ chỉ còn là một rừng cây trơ
trụi, khẳng khiu, lạnh lẽo và buồn tẻ. Những thân cây lực lưỡng kia cũng chẳng
có gì để mà nâng đỡ chiều chuộng và cũng sẽ sớm mục ruỗng và tan biến.
Ngược lại dòng lịch sử. Từ thủa
sơ khai thời kỳ Thị tộc Mẫu hệ: Với trình độ lao động thấp chủ yếu là hái lượm, không yêu cầu nhiều
về sức khỏe của con người. Trong xã hội này, phụ nữ có vai trò rất quan trọng –
làm chủ thị tộc. Quản lý và chi phối mọi hoạt động của thị tộc.
Trong thời kỳ Phụ hệ: với trình
độ lao động sản xuất phát triển hơn. Con người đã săn bắn, biết trăn thả gia
súc dụng sức kéo của gia súc trong lao động. Những hoạt động này chỉ sức khỏe
của người đàn ông mới có thể làm được. Và trong thời kì này người đàn ông quyết
định tới quá trình lao động sản xuất vật chất. Và làm chủ thị tộc, quản lý và
chi phối mọi hoạt động của thị tộc. Nhưng vẫn có sự bình đẳng giữa Nam và
Nữ.
Trong thời kỳ phong kiến, với
những quy định hà khắc của Nho giáo, người phụ nữ bị trói buộc với Tam Tòng:
Tại gia tòng phụ, Xuất giá tòng phu, Phu tử tòng tử. tức là ở nhà thì phụ thuộc
vào cha, đi lấy chồng thì phụ thuộc vào chồng, chồng chết thì phụ thuộc vào con
trai. Và Tứ đức: Công – Dung – Ngôn – Hạnh: Công- có nghĩa là người phụ nữ phải
giỏi nữ công, giỏi chăm lo việc nhà. Dung – quy định người phụ nữ phải biết
chăm lo cho dung nhan sắc đẹp của mình, dáng dấp thì khoan thai, nhẹ nhàng,
uyển chuyển; Ngôn – Quy định lời ăn tiếng nói của người phụ nữ phải dịu dàng,
nhỏ nhẹ và Hạnh – Quy định người phụ nữ phải nết na, đoan trang, dịu dàng đằm
thắm. Trong suốt một thời gian dài, người phụ nữ không được trực tiếp tham gia
vào các hoạt động chính trị, kinh tế, văn hóa xã hội mà chủ yếu chỉ gián tiếp
thông qua các hoạt động nữ công gia chánh, chăm lo cho gia đình. Nói như vậy
không có nghĩa là người PN trong thời kỳ này không có đóng góp cho sự phát
triển của xã hội Mà lúc này người phụ nữ đóng vai trò là người chăm lo cho đời
sống gia đình, nuôi dạy con cái và cũng từ giai đoạn LS này, người phụ nữ nói
chung và phụ nữ Việt Nam nói riêng đã hình thành nên những phẩm chất tốt đẹp
đặc trưng như ngày nay.
Từ khi có ánh sáng cách mạng soi
đường, Người phụ nữ Việt Nam
đã được giải phóng khỏi những ràng buộc cổ hủ của xã hội trước. Đã được chủ
động, trực tiếp đóng góp sức lực của mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ tổ
quốc đồng thời vẫn làm tốt thiên chức của mình. Sứng đáng với tám chữ vàng mà
Bác Hồ trao tặng: “Anh hùng bất khuất – Trung hậu đảm đang”. Phụ nữ đã tham gia
vào các hoạt động mà xưa kia người ta lầm tưởng rằng chỉ đàn ông mới làm được.
Và bây giờ chúng ta có thể tự hào mà khẳng định rằng: Phụ nữ có thể làm được và
làm tốt những công việc của đàn ông, hơn nữa họ còn có thể làm rất tốt những
việc mà đàn ông không thể làm được.
Kính thưa các đồng chí cùng toàn
thể các em học sinh. Từ xưa tới nay, trải qua những bước thăng trầm của lịch sử
vai trò của người phụ nữ cũng có nhiều đổi thay. Song có một điều không đổi đó
là trong thời kỳ nào người phụ nữ cũng có những đóng góp to lớn cho sự tồn tại,
ổn định, phát triển của gia đình và xã hội. Thời kỳ nào cũng có những tấm gương
nữ anh hùng tiêu biểu ghi danh sử sách.
Ngày hôm nay, Nhân dịp ngày lễ trọng đại của toàn xã hội tôn vinh vai trò và những đóng góp to lớn ấy của chị em phụ nữ cho xã hội, tôi xin thay mặt tập thể giáo viên nam, học sinh nam nhà trường gửi tới các cô, các chị và các em hs nữ những lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc các cô các chị và các em luôn khỏe, đẹp và đặc biệt là yêu cuộc đời mà ở trong cuộc đời ấy có chúng tôi những người đàn ông.
Ngày hôm nay, Nhân dịp ngày lễ trọng đại của toàn xã hội tôn vinh vai trò và những đóng góp to lớn ấy của chị em phụ nữ cho xã hội, tôi xin thay mặt tập thể giáo viên nam, học sinh nam nhà trường gửi tới các cô, các chị và các em hs nữ những lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc các cô các chị và các em luôn khỏe, đẹp và đặc biệt là yêu cuộc đời mà ở trong cuộc đời ấy có chúng tôi những người đàn ông.